Trang

23 thg 9, 2014

Lãng phí

Hoá ra là chúng ta luôn tự ảo tưởng bản thân,chúng ta có nhiều quá,thừa rồi nên việc cố găng là đieu ko cần thiết.cho đến khi nhận ra thì muộn mất,thời gian trôi đi và viêc lấy lại nó bằng mọi giá sẽ lại đanh mất thêm những cơ hội khác.cho nên việc nhận ra là chúng ta thiếu thốn nhường nào càng sớm càng tốt lại là đieu nên làm. Chúng ta vỗ ngực kiêu hãnh và xem thường dân ngoại tỉnh, mà quên điều quan trọng là họ có đong lưc phan dau còn thanh niên hn thì ko có hay là rất ít. Chúng ta cần động lực làm gi nữa khi ra đuong là nhảy lên xe,vít hết ga trên những con phố đầy ắp sự hấp dẫn sáng láng. Cần làm gi nữa khi mọi thư ở ngay trong tầm với, chả cần cố gắng cũng có đủ. Nhưng thử hình dung mọi thú đó biến mất,hà nội ko pải thủ đo mà là một tỉnh lị xa xôi hẻo lánh cách xa khu dân cư ,xa ánh đen, xa sự mời gọi,xa sự đu đầy thì ăt ta pải vươn lên và thoát nghèo như một bản năng sinh tồn. (Đang nói tới những đối tượng có ý chí,chứ ko nói tới kẻ thất chí ,suốt ngày vùi đầu vào rượu sau luỹ tre). 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét