Trang

14 thg 11, 2014

20 bức hình giúp bạn nhận ra những triết lý cuộc sống

Dưới đây là 20 bức hình khá độc đáo nói lên những khía cạnh của cuộc sống mà chúng ta đang tồn tại, cùng với một tâm trí sáng suốt và một sự thấu hiểu, giúp ta tránh sa vào những sai lầm trong vòng xoáy của cuộc đời, không phải chịu báo ứng, tránh khỏi việc không cẩn thận mà phải đóng vai những nhân vật trong bức họa..



1. Theo chỉ dẫn của người khác, mù quáng mà bước về phía trước, có thể bước tiếp theo bạn sẽ ngã xuống, cú ngã này sẽ rất đau đớn đó.
Vậy bạn nên: Trở thành người chỉ dẫn, bạn phải là người khổng lồ để ra lệnh, kẻ khác phải bước tới dù trước mặt hiểm nguy.




2. Đằng sau mỗi một nụ cười, là điều gì ẩn dấu phía sau? Lẽ nào chẳng có một tình bạn chân thực, mà chỉ có sự vĩnh hằng của lợi ích?
Vậy bạn nên: Sống tốt, sống đẹp bởi vì nham hiểm và giả dối sẽ gặp giả dối và nham hiểm.




3. Rất nhiều người chỉ dựa vào khuôn mặt để sống, mà không biết rằng họ sớm đã sống tạm bợ vật vờ như cái xác chết khô
Vậy bạn nên: Bỏ qua định kiến chỉ đánh giá con người vội vàng qua bề ngoài, chẳng phải có 1 triết lý khác kinh điển khác từ ngàn xưa"họa hổ họa bì nan họa cốt tri nhân tri diện bất tri tâm" , Vẽ cọp vẽ da, vẽ xương khó vẽ, Biết người biết mặt không biết được lòng.




4. Người phụ nữ luôn dựa vào đàn ông cuối cùng sẽ bị gục ngã, cho nên, dựa vào ai cũng không bằng dựa vào chính mình.
Vậy bạn nên: Chủ động cho chính mình khi không dựa dẫm được, còn dựa được lúc nào thì cứ dựa và chọn người tốt để dựa chỗ tốt càng lâu càng tốt.\





5. Một kẻ địch thành thực, còn hơn một người bạn giả dối
Vậy bạn nên: Nhìn trước nhìn sau, đừng kể lể dài dòng nếu chưa nhìn thấy người nghe đang có cái gì trong tay.





6. Nhân sinh như một vũ đài, chưa tới màn chào cảm tạ khán giả, bạn vĩnh viễn không biết được mình diễn hay 
tới đâu
Vậy bạn nên: Hiểu rõ từng chặng của hành trình và đích đến. Cố diễn tốt từng phần, tốt phần nào nhận hoa phần đó, nhưng đừng tự đắc ý, nụ cười cuối cùng mới là nụ cười chiến thắng.





7. Đàn ông bị trói buộc mất tự do, phụ nữ càng đối tốt với anh ta, anh ta lại càng chán ghét và cảm thấy phiền phức
Vậy bạn nên: Nếu bạn là phụ nữ hãy nhớ đừng bao giờ cho đàn ông cảm giác thỏa mãn, phải giống như là "chút mây chút nắng hững hờ"





8. Người gọt dũa các góc đi rất nhanh, nhưng khi xuống dốc thì sẽ còn lăn được rất xa
Vậy bạn nên: Hiểu rõ rằng đừng làm việc nặng nhọc, hãy làm việc thông minh. Nhưng thông minh quá cũng sẽ lạc lõng và tách biệt




9. Điều đáng sợ không phải là người thực sự xấu, mà là người tốt giả tạo
Vậy bạn nên: Tránh những người đạo đức giả, bạn không thể lường rằng họ rót cho bạn cốc nước để đã khát nhưng thuốc độc còn nguy hiểm hơn cơn khát



10. Thầy giáo nói, xuất phát điểm của mỗi một người là như nhau, sau khi xem xong bức họa này, rốt cuộc tôi cũng đã minh bạch !
Vậy bạn nên: Hiểu rằng cuộc sống vốn dĩ không công bằng, ngay cả sự bình đẳng nếu có cũng chỉ tương đối. Đừng bon chen nếu không đủ nguồn lực



11. Khi bạn đang tính kế với người khác, có thể cũng có ai đó đang tính kế với bạn
Vậy bạn nên: Tìm hiểu kỹ khi xác định chỗ ẩn nấp, chẳng có nơi ẩn nấp nào an toàn tuyệt đối. Tốt nhất là sống sao không cần ẩn nấp




12. Khi xây dựng ánh sáng cho bản thân, bạn có thể tránh được sự hãm hại của người khác trong bóng tối không?
Vậy bạn nên: Hiểu rằng, yêu thương cũng có nghịch lý, hạnh phúc như tấm chăn hẹp, kéo người này đủ thì người kia thiếu. Bạn phải tranh đấu nhưng đừng quá tham lam. Bạn không thể hưởng hết ánh sáng cũng không thể dồn hết bóng tối cho người khác. Hãy vừa đủ.




13. Đừng kỳ vọng có bao nhiêu người đối xử tốt với bạn. Kỳ thực, nhiều lúc mọi người luôn lãnh đạm vô tình, họ coi các sự việc khác đều không liên quan tới mình
Vậy bạn nên: Biết cuộc sống này quá phức tạp, bạn hùa theo đám đông cũng có thể chết, bỏ đám đông cũng dễ chết. Vậy thì hãy có 1 nhóm vừa đủ với mình, như gia đỉnh, như những người bạn thân thực sự, những người tri kỷ. Đừng hùa theo đám đông hết mình, cũng đừng đơn độc 1 mình.




14. Cung Thiên Bình đợi một tình yêu cân bằng, bạn phát hiện rằng nó gần như một cái thập tự giá!
Vậy bạn nên: Hiểu rằng tình yêu bay bổng và sự công bằng chỉ có ở trên mây mà thôi. Bạn hãy trở lại mặt đất, nếu đã yêu phải chấp nhận cả những bất công trong tình yêu




15. Mỗi người đều có hàng trăm nghìn dáng vẻ, muốn nhìn thấu một con người, quả thực rất khó.
Vậy bạn nên: Kiếp nhân sinh đầy biến động như dòng nước chẳng có hình dạng nào cả, người ta hay chính bạn có thể là đang thay đổi cũng có thể là đang trở thành chính mình.





16. Có những lúc biểu hiện ẩn giấu dưới sự ngon ngọt ( như quả táo) là xấu xa và hiểm ác
Vậy bạn nên : Xác định rằng: bạn có 1 ước mơ thì cũng có người phá giấc mơ của bạn, muốn làm công chúa thì có ngày ăn phải táo độc. Muốn tìm hoàng tử phải hôn hàng trăm con ếch. Nhưng không phải ai ăn táo độc và hôn ếch cũng là công chúa, đừng tưởng bở.







17. Các bạn đã cắt bỏ đôi cánh của tôi, vậy mà hiện tại lại muốn tôi bay cao
Vậy bạn nên: Làm 1 người cha người mẹ biết lắng nghe và thấu hiểu, đôi lúc đôi cánh đã có ở trong ước mơ của những đứa trẻ, đừng áp đặt suy nghĩ của mình để rồi huyễn hoặc mình đang muốn tốt cho chúng,



18. Tôi ôm đống gạch chứ không ôm bạn, bởi vì khi hạ đống gạch xuống thì tôi không biết lấy gì để nuôi bạn.
Vậy bạn nên: Chia sẻ với người thân, rằng bạn làm 1 việc này là vì họ, hãy trân trọng các công việc mà bạn đang làm.




19. Bạn bắt buộc phải đi về phía trước, bởi vì bạn đã không còn đường lùi nữa rồi!
Vậy bạn nên: Bước về phía trước là tất nhiên, nhưng khéo léo nhé, vì nếu vội vàng và càng tạo ra sự rung chuyển thì sự đổ vỡ còn nhanh hơn tốc độ tiến bước của bạn




20. Đằng sau một người đàn ông thành đạt, nhất định có một người phụ nữ đã âm thầm phó xuất cho anh ta mà không yêu cầu sự báo đáp; đằng sau một người phụ nữ buông thả, chắc chắn có 100 người đàn ông chiều chuộng cô ta.

(Từ quatang)

20 thg 10, 2014

Carlos Camacho "Tôi muốn định hướng đúng đắn cho sáng tạo Việt Nam"

Carlos Camacho, Giám đốc Sáng tạo mới của Lowe Việt Nam, đã nhanh chóng đạt những giải thưởng đầu tiên cho mình, tuy vậy, khơi nguồn cảm hứng cho nền sáng tạo Việt Nam mới là mục tiêu lớn nhất của ông, như lời chia sẻ với Tạp chí Campaign Asia.
Từ văn phòng trong một cao ốc lớn nhìn ra toàn cảnh thành phố Hồ Chí Minh, ông mở lời: “Cứ mỗi lần tôi nhìn ra cửa sổ, tôi lại thấy những tòa nhà mới mọc lên”.
Thật ra những hình ảnh công trình xây dựng bên ngoài cửa số khó có thể là nguồn cảm hứng làm việc, nhưng đâu đó trong giọng nói của ông, chúng tôi có thể cảm nhận được sự hào hứng khó tả. Chứng kiến sự biến động không ngừng của TP. Hồ Chí Minh, ông tưởng tượng đến cái gọi là sự “thay da đổi thịt”. Trong tiếng ồn của máy móc, búa tạ va chạm cùng với bê tông cốt thép, ông nghe được dòng người đang "tiến lên" từng ngày.
Theo ông, người Việt Nam khao khát sự thay đổi tích cực. Ông có thể thấy được tinh thần nhiệt huyết, háo hức tìm kiếm sự đổi mới của người Việt Nam, đặc biệt là trên thương trường quảng cáo. Chính điều đó đã thôi thúc họ luôn có cái nhìn thoáng về những ý tưởng, phương pháp mới.
“Nếu so với Colombia, nơi mà ngành công nghiệp quảng cáo đã phát triển tương đối hoàn chỉnh, thì Việt Nam vẫn đang từng bước chuyển mình để vươn lên cấp độ đó”, Camacho nhận định, sau 6 tháng được bổ nhiệm làm Giám đốc Sáng tạo tại Lowe Việt Nam, và sau gần 5 năm đảm nhiệm chức vụ giám đốc sáng tạo tại Lowe SSP3, Colombia.
“Với con người Nam Mỹ, sự cuồng nhiệt trong tính cách có thể được chuyển thành nguồn năng lượng quý giá và sự kiên định đáng sợ, đặc biệt là khi tranh luận các ý tưởng sáng tạo. Thật tuyệt vời khi mà chúng ta có thể tìm thấy được nguồn năng lượng tương tự từ giới sáng tạo Việt Nam, đó chính là 'bệ phóng' để đưa những ý tưởng hay trở thành hiện thực”.
Vị giám đốc sáng tạo này cho rằng tính cách “khát khao thay đổi” của người Việt sẽ là động lực tăng trưởng của ngành công nghiệp quảng cáo nói chung, bất kể đó là digital, báo giấy, radio hay TV. Chính những khả năng đấy đã thôi thúc ông.
Một trong những thành tựu mới nhất của ông là đem về cho Việt Nam giải Sư tử Vàng và Đồng tại Cannes Lions vào tháng 7 – chỉ 4 tháng sau khi ông được chuyển đến và làm việc tại Việt Nam.
“Đặt chân đến Việt Nam, tôi cảm thấy như mình là một đứa trẻ, được lạc vào thế giới đồ chơi Toys ‘R’ Us. Bạn biết sao không? Nó cám dỗ tôi, nó có quá nhiều thứ hay ho khiến tôi choáng ngợp”. Vừa nói ông vừa cười khoái chí.
Ánh mắt nghị lực, tinh thần ham phiêu lưu mạo hiểm sẵn có ở tuổi 36 phần nào khắc họa được hình ảnh của một trong những giám đốc sáng tạo trẻ nhất tại khu vực Đông Nam Á. Hầu như không có buổi trao giải sáng tạo nào mà lại không xướng tên ông. Vì thế dù là người trẻ tuổi nhất trong khu vực, nhưng ông dày dặn kinh nghiệm. Camacho cũng được xem như là một trong những “sao khủng” ngồi trên hàng ghế nóng tại những cuộc thi, liên hoan quảng cáo. Một trong những thành tựu gần đây nhất của ông là đem về cho Việt Nam giải Sư tử Vàng và Đồng tại Cannes Lions vào tháng 7 – chỉ 4 tháng sau khi ông được chuyển đến và làm việc tại Việt Nam.
Camacho là người ra ý tưởng cho nhãn hàng giặt tẩy OMO (của Unilever) trong chiến dịch nổi tiếng“The Versus”. Thông qua chiến dịch này, ông đã so sánh sự khác biệt giữa những trò chơi điện tử với những trò chơi ngoài trời để từ đó giúp cha mẹ hiểu rằng, chỉ khi tham gia hoạt động ngoài trời, trẻ em mới có thể luyện tập được kỹ năng giao tiếp xã hội, phát triển thể chất và tư duy sáng tạo.
“Khi tôi còn là một đứa trẻ, tôi thường trèo cây, chơi đá bóng và hầu hết là ra ngoài vui chơi với bạn bè… bạn thấy đó, nó hoàn toàn không giống với những gì bạn thấy bây giờ trong những khu nhà hàng, công viên, bọn trẻ con dường như bị các thiết bị điện tử ‘hớp hồn” chúng vậy”.
Thế nhưng, một ý tưởng tuyệt vời sẽ không được đón nhận nếu không có một kế hoạch thực thi tốt, và Camacho cực kỳ đề cao khả năng sáng tạo của team mình, sự hỗ trợ từ cấp trên cũng như sự tự tin đến từ các khách hàng “dám nghĩ dám làm”. Camacho tin rằng những phòng ban khác nhau phải cùng làm việc, hỗ trợ cho nhau trong từng chiến dịch, có vậy, chiến dịch mới có thể thành công mỹ mãn.
“Tương tự như chơi đá bóng vậy, mọi người đá quả bóng, lăn nó đi khắp sân, nhưng muốn ghi điểm, thì chúng ta phải chuyền cho nhau, phối hợp với nhau như là 1 đội.”
Là người được giao nhiệm vụ cao cả là "phát triển và nâng tầm chất lượng sáng tạo của agency xuyên suốt khu vực châu Á”, thế nhưng khi được hỏi đến về chiến lược lâu dài tại Việt Nam, ông đã chia sẻ về một thử thách cam go hơn: phải làm sao cho ngành sáng tạo Việt Nam có một hướng đi đúng đắn.
Một ý tưởng tuyệt vời sẽ không được đón nhận nếu không có một kế hoạch thực thi tốt.
“Điều quan trọng là phải lôi kéo người Việt Nam vào tất cả giai đoạn của quá trình sáng tạo, mang lại cơ hội học hỏi, thử thách lẫn nhau và cùng nhau tạo ra những ý tưởng sáng tạo chất lượng,” ông nói.
Những công ty nước ngoài tại Việt Nam không thể nào phát triển danh tiếng trong khu vực nếu họ chưa thực sự đóng góp vào sự phát triển của tổng thể ngành quảng cáo tại Việt nam, bao gồm cả việc phát triển những nhân tài. Ví dụ điển hình cho một tài năng Việt Nam sáng tạo đó chính là tác giả trò chơi “Flappy Bird” vừa mới gây đình đám trên toàn cầu.
“Thành công của Flappy Bird khiến tôi tin chắc rằng, trên đất nước các bạn, đâu đâu con người cũng có thể sáng tạo, sáng tạo ở khắp nơi chứ không chỉ tồn tại trong ngành quảng cáo không đâu. Bài toán là làm thế nào để tìm ra định hướng sáng tạo đúng đắn.”
Source : http://www.brandsvietnam.com/

23 thg 9, 2014

Lãng phí

Hoá ra là chúng ta luôn tự ảo tưởng bản thân,chúng ta có nhiều quá,thừa rồi nên việc cố găng là đieu ko cần thiết.cho đến khi nhận ra thì muộn mất,thời gian trôi đi và viêc lấy lại nó bằng mọi giá sẽ lại đanh mất thêm những cơ hội khác.cho nên việc nhận ra là chúng ta thiếu thốn nhường nào càng sớm càng tốt lại là đieu nên làm. Chúng ta vỗ ngực kiêu hãnh và xem thường dân ngoại tỉnh, mà quên điều quan trọng là họ có đong lưc phan dau còn thanh niên hn thì ko có hay là rất ít. Chúng ta cần động lực làm gi nữa khi ra đuong là nhảy lên xe,vít hết ga trên những con phố đầy ắp sự hấp dẫn sáng láng. Cần làm gi nữa khi mọi thư ở ngay trong tầm với, chả cần cố gắng cũng có đủ. Nhưng thử hình dung mọi thú đó biến mất,hà nội ko pải thủ đo mà là một tỉnh lị xa xôi hẻo lánh cách xa khu dân cư ,xa ánh đen, xa sự mời gọi,xa sự đu đầy thì ăt ta pải vươn lên và thoát nghèo như một bản năng sinh tồn. (Đang nói tới những đối tượng có ý chí,chứ ko nói tới kẻ thất chí ,suốt ngày vùi đầu vào rượu sau luỹ tre). 

26 thg 5, 2014

Người Việt trẻ tự đốt đuốc mà đi

Thời gian gần đây, tôi cùng với nhiều người bạn có những trao đổi về tương lai của Việt Nam trong cơn gian khó: trong đất liền thì lạm phát cao, kinh tế khó khăn, sức sản xuất giảm, doanh nghiệp phá sản hàng loạt. Ngoài biển Đông thì Trung Quốc liên tục gây căng thẳng, gia tăng tranh chấp không chỉ với Việt Nam mà còn cả khu vực.
Nhìn xa hơn sang các nước Âu – Mỹ, tình hình cũng không sáng sủa hơn bao nhiêu. Châu Âu vẫn ngập trong khủng hoảng. Một số nước nếu chỉ năm ngoái thôi còn được coi là vững vàng, như Pháp chẳng hạn, thì sang năm nay, đã bị nhiều chuyên gia coi là một “quả bom hẹn giờ” mới. 
Trước tình hình đó, nhiều người đã rất bi quan. Nhiều lúc chúng tôi có cảm giác, sự bi quan chán nản đã rút hết sinh khí của ngay cả những người được coi là từng trải và vững vàng nhất. Nhưng với riêng tôi, cảm thức bi quan chưa bao giờ là chủ đạo bởi thay vì nhìn mãi vào bức tranh màu xám, tôi nhìn vào những người Việt trẻ. 
Tôi tin vào sức trẻ. Tôi tin đó là tài sản lớn nhất của dân tộc. Và tôi tin, chính tuổi trẻ chứ không phải các lý thuyết kinh tế xã hội kinh điển và nhiều tranh cãi, hay những lý tưởng khuôn sáo đã không còn sức sống, sẽ là cứu tinh của đất nước. 
Tôi đi tìm tương lai của đất nước trên khuôn mặt những người Việt trẻ. 
Có những ngày, tôi dành hàng giờ để quan sát những người trẻ tuổi, nghe họ nói, họ cười, họ đi lại, họ tranh cãi, họ thở dài… Ở hai đầu đất nước, và ở cả những nơi khác mỗi khi tôi có dịp. Tôi quan sát họ trong quán nước vỉa hè, trước cổng trường đại học, giữa đám tắc đường trên phố, trên mạng xã hội, trong các buổi nhóm họp tán gẫu… 
Những quan sát này mách bảo tôi điều gì? Có phải người Việt trẻ không có lý tưởng? Có phải người Việt trẻ không có hoài bão lớn? Có phải người Việt trẻ không còn yêu nước? Có phải người Việt trẻ đang ngày càng vô cảm? Có phải người Việt trẻ đang ngày càng ích kỷ và thực dụng? 
Tôi không phán xét. Tôi chỉ quan sát. 
Không. Tôi không thấy như vậy. Tôi thấy họ đang sống. Họ đang sống theo cách của họ và giao tiếp bằng thứ ngôn ngữ của họ. Cách sống này, thứ ngôn ngữ này, có thể xa lạ với nhiều người có tuổi, nhưng không thể coi đó là không tốt, là đáng lo ngại. 
Tôi chỉ có thể ghi nhận và tôn trọng họ. 
Họ đang sống, đôi khi hết mình, đôi khi dật dờ, đôi khi chao đảo. Nhưng chắc chắn là họ đang sống. Mà tôi tin rằng, ở đâu có sự sống thì ở đó có sự phát triển. 
Chính vì vậy mà tôi không bi quan. 
Tôi cũng không quá hân hoan. Vì đằng sau những gương mặt trẻ trung kia, ẩn sau bộ tóc xanh đen kia, có thể là những trống rỗng, những đổ vỡ và hoang mang mà người ngoài không thể hiểu hết được. Những lo toan thường ngày có thể quật ngã họ bất cứ lúc nào. Giữa bộn bề của khó khăn chung, người trẻ và người nghèo bao giờ cũng bị ảnh hưởng lớn nhất vì thiếu vị thế và không được tôn trọng đúng mức. 
Nhưng tôi lo lắng, đôi khi đến mức dằn vặt, thậm chí cáu bẳn vì cảm giác bất công và bất lực. Trong số những người Việt trẻ tôi gặp thì phần đông là sinh viên, tức thành phần ưu tú của đất nước, nhưng tôi không thấy một sự rực rỡ hiện lên trên khuôn mặt, trong ánh mắt, trong sự tự tin quả cảm. Tôi không thấy được sự lan tỏa của một tuổi trẻ tự do phóng khoáng, sự rực sáng của khát vọng. 
Rất ít lửa trong những đôi mắt.
Rất nhiều lảng tránh xa xôi.
Rất dài những tiếng thở.
Rất thường xuyên cam chịu.
Và rất ít ngọn đuốc trên những con đường. 
Tôi đã đi qua một rừng sinh viên trong ngày hội “Sáng tạo vì khát vọng Việt” ở TP HCM. Tôi đã nhìn sâu vào những gương mặt trẻ mà tôi gặp. Cảm giác đau nhói vì có quá nhiều khuôn mặt sạm đen, tuy chưa đến mức tiều tụy nhưng thiếu sắc khí. Tôi nhìn một người, rồi nhìn mọi người, cảm giác mặn chát vì thấy quá nhiều người trẻ gầy gò ốm yếu. Nhiều người còn còi cọc hơn cả thế hệ chúng tôi khi đất nước đang trong thời bao cấp khó khăn, còi cọc hơn cả thế hệ trước tôi khi đất nước đang trong chiến tranh. Tôi chợt nghĩ: suy dinh dưỡng? 
Suy dinh dưỡng giữa thời bình!
Tôi tự hỏi vì đâu? Tôi không tin đó là vì họ thức khuya học nhiều. Tôi cũng không tin đó là vì chủng tộc hay khí hậu vùng miền. Những sinh viên Thái Lan, Singapore, Trung Quốc, Hàn Quốc, Nhật Bản… mà tôi gặp đều học hành chăm chỉ dữ dội, chủng tộc và khí hậu cũng tương tự như mình, nhưng đôi má họ căng phính, giọng nói và ánh mắt đầy vẻ tự tin. Chiều cao cân nặng của họ cũng đều vượt xa những sinh viên tôi đang trò chuyện trong sân Dinh Thống Nhất này. 
Tôi hỏi họ vì sao?
Tụi em khó khăn.
Khó khăn với cả chuyện ăn uống hàng ngày?
Vâng… 
Tôi và họ không còn dám nhìn vào mặt nhau nữa. Không xa xôi nhưng ngăn cách bởi một chông chênh. Bảng lảng xa xôi. Nỗi đau riêng người ta chỉ có thể cảm hiểu chứ không thể xoáy mãi vào. 
Tôi lắng nghe lòng mình. Có một cái gì rất vô lý ở đây. Có thể gọi đó là sự bỏ rơi chăng? Nhiều người đã bị bỏ rơi, tự bươn chải để tự đánh vật với những nhu cầu tối thiểu hàng ngày. Sự bươn chải này nhiều khi làm họ kiệt sức. 
Ngoài hội trường, có bạn tìm mọi cách gặp tôi chỉ để hỏi một câu: Em muốn trở thành doanh nhân, vậy thì em phải quan tâm đến loại người nào nhất? Tôi thoáng sửng sốt trước câu hỏi đó. Dù không phải là doanh nhân, tôi cũng trả lời ngay lập tức: Doanh nhân thì cần quan tâm đến khách hàng nhất. 
Trong hội trường, có bạn trẻ bật khóc vì không tìm được việc làm thêm. Có quá ít cơ hội dành cho người trẻ tuổi. Cảm giác bất lực và bị bỏ rơi hiện lên rất rõ. Rất nhiều bạn trẻ đã hoàn toàn đánh mất sự tự tin vào bản thân mình. Ý niệm về một đời sống trẻ tuổi sung mãn đầy hoài bão hoàn toàn vắng bóng. 
Tôi chợt nhớ đến những buổi tranh luận với bạn bè quốc tế, khi tôi cho rằng không nên quá bi quan: Việt Nam là một đất nước trẻ. Tuổi trung bình của toàn dân chưa đến 30. Hãy nghĩ xem, trước 30 tuổi thì người ta làm gì? Người ta khám phá và hừng hực sức sống. Người ta sống. Và khi người ta sống thì người ta phát triển. Vì thế không nên quá bi quan. 
Nhưng lúc này đây, giữa quảng trường này, lập luận của tôi dường như đã bị lung lay. Khi người ta trẻ và bị bỏ rơi, người ta mất hết tự tin thì không chắc người ta đã sống. Họ chỉ đơn giản là đang tồn tại. Khi người ta bị bỏ rơi và mất tự tin, không chắc người ta sẽ khám phá và hừng hực sức sống. Người ta cũng sẽ mệt mỏi, chán nản và tiều tụy như thường. 
Người Việt trẻ nhưng không hẳn là trẻ. Tôi đã nhìn thấy sự mệt mỏi và chán nản trên gương mặt họ. Tôi đã nhìn thấy sự tiều tụy trong cơ thể họ. Tôi mong đợi một sức sống hừng hực, một tinh thần phóng khoáng bay bổng, một sự tò mò tươi mới, một bạo dạn dấn thân. Nhưng điều tôi thấy lại quá ít so với trông đợi. 
Có một cái gì đó thiếu vắng ở đây. Có một cái gì đó như bị bóp nghẹt không thoát ra được. Một cảm giác như bất lực, như hờn trách, như dằn dỗi dâng trào. 
Nhiều người trẻ đã vô tình đánh mất tài sản quý giá nhất của mình. Đó là tuổi trẻ. Những vật lộn và toan tính đời thường đã quật ngã họ. Ý niệm về một sức trẻ dũng mãnh, một tinh thần tự do bay bổng, giờ đây bỗng trở thành xa lạ. 
Lỗi tại ai? Không hẳn là lỗi của những người trẻ tuổi. Nhưng chắc chắn là lỗi một phần của những người đi trước, của hệ thống, của xã hội, đã phần nào bỏ rơi họ. 
Câu chuyện của người Việt trẻ chính là câu chuyện của đất nước. Vì tuổi trẻ không phải là một tương lai xa xôi, mà chính là hiện thực của đất nước này. Hiện thực ở đây và ngay lúc này đây. Gương mặt của người trẻ chính là gương mặt của đất nước. Khi tuổi trẻ bị bỏ rơi thì cũng chính là đất nước bị bỏ rơi. Khi tuổi trẻ bỗng nhiên trở nên già nua mệt mỏi thì cũng chính là đất nước đã trở nên già nua mệt mỏi. 
Không gì đáng sợ hơn tuổi trẻ mỗi ngày mỗi trở nên tiều tụy. Không gì xót xa hơn khi nhìn thấy những người Việt trẻ ốm yếu còi cọc hơn so với bạn bè đồng lứa năm châu. Với sức vóc đó, với tinh thần đó, đòi hỏi họ phải gánh vác giang sơn, đưa đất nước đến bến phồn vinh là một đòi hỏi quá lớn và quá vô lý. Vì thế, những người đi trước, những người hữu trách trong hệ thống công quyền, cần thiết nhìn lại xem mình đã làm được gì cho người trẻ, trước khi đặt lên vai họ những gánh nặng quá lớn như vậy. 
Đất nước cần vượt lên. Vì thế, với người Việt trẻ, một cuộc vượt lên chính mình là cần thiết. Khi còn mò mẫm trong sáng tối, khi còn chao đảo giữa muôn vàn xô đẩy của cuộc đời, thì không còn cách nào khác là phải tự đốt đuốc cho mình, phải tự mình vạch đường mà tiến bước. 
Sức trẻ là tài sản quý giá nhất mà mỗi người đang nắm giữ. Vậy thì đừng bỏ phí nó. 
Hãy sống. 
Hãy sáng tạo. 
Hãy bay bổng. 
Hãy tò mò khám phá. 
Hãy cất bước dấn thân. 
Hãy tin vào bản thân mình. 
Hãy vun đắp những khát vọng lớn. 
Hãy xây dựng cho mình hình ảnh về một con người tự do và một công dân. 
Vì không phải ai khác, mà chính người Việt trẻ mới là cứu tinh của đất nước.

Source : vnexpress.net
Tác giả : Giáp Văn Dương
fb : https://www.facebook.com/giapschool

9 thg 5, 2014

11 buước để có 1 logo hoàn hảo

Nhà thiết kế người Tây Ban Nha, Borja Acosta de Vizcaín đã đúc kết ra mười một điều đơn giản cần nhớ để có một thiết kế biểu tượng hoàn hảo.












Trích: idesign.vn
Nguồn : Internet

19 thg 4, 2014

Nhập môn Hình họa Chân dung ( Phần 2 )


Ở phần 1 của " Nhập môn Hình họa Chân dung " tôi giải trình ở mức độ tối giản nhằm giúp những bạn mới học vẽ có thể nắm bắt cơ bản của hình họa chân dung. Sang đến phần 2, tôi muốn mở rộng hơn một chút cho các bạn về kỹ thuật sử dụng bút chì & cách xử lý bề mặt của một bài hình họa.
Phương pháp dựng hình & căn bố cục các bạn tham khảo lại phần 1 (https://www.facebook.com/notes/nguy%E1%BB%85n-ng%E1%BB%8Dc-qu%C3%A2n/nh%E1%BA%ADp-m%C3%B4n-h%C3%ACnh-h%E1%BB%8Da-ch%C3%A2n-dung-ph%E1%BA%A7n-1-/10151347390386148 ) ). Ở phần 2 tôi không sử dụng phương pháp đường thẳng & nói điểm như phần 1 nếu đã quen tay rồi các bạn có thể vẽ đường cong cho bài vẽ mềm mại & biểu cảm hơn.
Trước tiên tôi sẽ khái quát về kỹ thuật sử dụng bút chìXét về căn bản chỉ có 2 thủ pháp để vẽ bút chì: dựng hình rồi vẽ gọn trong vùng giới hạn & dùng tẩy gọt tạo hình cho mảng chì( 1a & 1b ).Còn chất chì cũng chỉ có 2 chất cơ bản : di chì & gạch nét. Từ 2 chất cơ bản trộn với nhau ta được các hiệu ứng khác nhau: di trước gạch sau & gạch trước di sau ( 2 ).Nghịch ngợm với bút chì ta có thể tạo ra rất nhiều hiệu ứng, mỗi hiệu ứng lại gợi cho ta sự liên tưởng hình ảnh từ thực tế. Thực chất hình họa chì cơ bản là sự chuyển thể mẫu tự nhiên có màu sắc thành tranh thông qua ngôn ngữ đen trắng của bút chì, hay còn gọi là mã hóa hình ảnh.( 3)Một điều quan trọng khi vẽ chì đấy chính là bút chì màu đen nên chỉ dùng để vẽ bóng tối còn ánh sáng chính là vùng giấy trắng, sắc độ được tạo ra bởi sự tác động chì lên bề mặt giấy nhiều hay ít hoặc khoảng cách mau thưa giữa các nét chì.Áp lực của tay cũng là điều cần thiết, phải luyện nét hàng ngày. Cảm xúc chỉ thực sự biểu cảm với một đôi tay khéo léo... Hãy bắt đầu như 1 thợ học việc !
* Bước 1: Khái quát phom dáng & dựng những nét chính Tôi đặt nằm cây bút chì 6B & phác nhẹ tay khái quát những nét đầu tiên bao gồm: phom dáng của đầu, trục mặt  & cung lông mày rồi ép chì mạnh hơn ở một vài góc cạnh của xương. Giai đoạn này tôi vẫn vẽ bằng thân của ngòi chì, để vẽ như vậy các bạn cần cầm gần với ngòi chì hơn & đưa bút bằng cổ tay.Ở bước này các bạn chỉ nên quan tâm đến khối lớn & các vùng lớn cũng như sự tương tác của hình & nền, chi tiết là không cần thiết.
*Bước 2: Phân tích cấu trúc & khái quát ánh sángSau khi phân tích cấu trúc của bề mặt tôi di nhẹ chì vào những vùng tối & nối chúng thành một miền. Như vậy bài vẽ sẽ có 2 sắc độ cơ bản để từ đó ta thêm vào các sắc độ khác dựa trên tương quan lớn, xong công đoạn phủ bóng tối nên gợi lại một chút các chốt của hình.
* Bước 3: Thâm diễn & hoàn thiệnGiai đoạn này vô cùng quan trọng nên các bạn cần phải thật từ tốn & quán xuyến một cách khách quan, tránh tình trạng mải mê vào một vùng nào đó vì như vậy rất dễ bị vênh khối, tốt nhất là thường xuyên để bài ra xa để ngắm & nheo mắt kiểm tra sáng tối lớn.Với góc xuôi sáng thế này tôi thường tập trung thâm diễn ngũ quan & các góc tiếp giáp của hình. Khối mặt chỉ gợi nhẹ bằng các vuốt đậm từ 2 chu vi của hình & tụ sáng ở giữa ( tất nhiên vẫn có một bên hơi đậm hơn bên kia ). Tôi thường di nhẹ chì cho một vùng chi tiết để tạo lớp lớt cũng như tạo màu sắc cho vùng: di bằng thân bút sẽ tạo hiệu ứng độ nhầy còn di bằng đầu bút sẽ tạo hiệu ứng xốp mịn, sau đấy đứng bút để tạo nét lên trên & lớp hoàn thiện cuối cùng hay còn gọi là lớp tráng thì lại di nhẹ chì lên một số vùng cần làm êm.Mỗi người sẽ có những cách xử lý kỹ thật chì tùy theo sở thích & sở trường miễn sao phản ánh cho người xem hiểu được bề mặt mình muốn mô phỏng. Trên đây là một vài kinh nghiệm chia sẻ cùng những bạn căn bản sau khi đã bước qua giai đoạn dựng phom dáng thô, chúc các bạn thành công.

Nhập môn hình họa chân dung ( phần 1 )




Các bạn mới bắt đầu học vẽ thường gặp một số khó khăn nhất định trong việc vẽ một bài hình hoạ . Khi mới làm quen với việc học vẽ bạn hẳn không hài lòng với cách xây dựng hình thể cứng nhắc như robot , điều đó hoàn toàn không giống với những gì bạn nhìn thấy và những gì mà bạn mong muốn với môn hình hoạ .

Ngày nay các tư liệu hình hoạ vô cùng phong phú , với đủ các phong cách khác nhau , các tư liệu đó đều rất tốt , điển hình là các tư liệu của Trung Quốc , rất gần gũi & giá cả hợp lí . Nhưng có một vấn đề rằng chúng ta chưa thể vẽ được như thế ,hay chúng ta ảo tưởng rằng chúng ta đã vẽ được như thế .Để vẽ được như họ chúng ta cần phải nỗ lực rất nhiều , việc học vẽ không thể đốt cháy giai đoạn được .
Các tư liệu có trên thị trường thường hoặc là chỉ có bài vẽ hoàn thiện , hoặc trình bầy rất vắn tắt . Với những bạn đã có kinh nghiệm vẽ để nghiên cứu được cũng không phải là điều dễ dàng chứ đừng nói là các bạn mới bắt đầu học vẽ . Vậy tôi xin mạn phép lập một topic này để chia sẻ với các bạn phần nào trong việc những bước đầu học vẽ hình hoạ .

Các bạn thường bắt đầu ngay với những đường cong , điều này không sai nhưng nó sẽ làm các bạn lúng túng vì để vẽ được đường cong chính xác là rất khó . Theo tôi các bạn nên chia đường cong thành các phân đoạn nhỏ để khái quát hình thể và làm khung định vị cho đường cong . Chắc hẳn đường thẳng thì ai cũng vẽ được vì chỉ cần tìm 2 điểm rồi nối vào nhau là xong . Các bạn hãy dùng những đoạn thẳng để bắt các hướng chính của mẫu đồng thời khái quát tổng thể một cách nhanh chóng . Các bạn phải chấp nhận công đoạn này nếu muốn đi xa hơn với môn hình hoạ, nếu không các bạn cũng sẽ chỉ vẽ "hay hay" thế thôi chứ không thể gọi là vững hình hoạ được .



* Ở bước khái quát đầu tiên các bạn nên vẽ thật nhẹ tay Vì chúng ta sẽ thực hiện bước thứ 2 trồng lên bước thứ nhất ,nên thực hiện nét vẽ với bút chì hơi nghiêng trên mặt giấy ,thả lỏng lực cổ tay và khớp vai, cũng không nên cầm bút quá chặt .Các nét vẽ sai và vẽ thừa các bạn cứ để lại vì đôi khi những nét vẽ sai ẩn ở phía dưới tạo nên hiệu quả rung của hình thể làm cho bài vẽ mềm mại hơn .



Trong bước thứ 2 các bạn tập phân tích hình khối , có thể bài vẽ trong có vẻ khô cứng , nhưng không sao hết vì thà khô cứng máy móc còn hơn hời hợt .Các bạn cứ trình bày hết cái hiểu về hình thể của mình trên mặt giấy , nhưng nên nhớ là những nét phía bên tối các bạn nên phác dày và xốp còn các nét bên sáng các bạn nên vẽ thưa và mỏng , nhớ dựng kỹ đường giáp ranh giữa sáng & tối .

 

*Sang đến bước thứ 3 các bạn dựa theo các khung mảng đã dựng bắt đầu thực hiện việc thể hiện đậm nhạt . Các bạn không nên lên bóng của từng chi tiết mà nên lên những diện lớn trước . Theo tôi tốt nhất các bạn nên nối liền toàn bộ vùng bóng tối thành 1 tuyến lớn để tách hình thể thành 2 phần sáng và tối. Ban đầu các bạn chỉ nên vẽ 2 sắc độ , khi tương quan lớn đã xong chúng ta mới thêm đậm bằng cách trồng thêm các lớp chì theo hướng của khối ( khối nghiêng thế nào thì nét nghiêng theo hướng đó ) . Công đoạn này các bạn luôn phải vẽ trong trạng thái nheo mắt hoặc vẽ được một phần các bạn nên lùi ra xa để xem tương quan , điều này là cần thiết vì nó sẽ giúp bạn sẽ tự đánh giá bài vẽ một cách khách quan .Các bạn cứ vẽ thô đừng vội trau chuốt hình thể & nên hạn chế dùng tẩy ,chỉ những phần nào sai một cách quá đáng thì mới tẩy bớt đi vì nếu có cục tẩy kè kè bên cạnh các bạn sẽ không thể mạnh dạn vẽ được .



* Để thực hiện bước hoàn thiện các bạn cần phải luyện tập nhiều về sắc độ để có một đôi tay khéo léo kèm theo phải quan sát & phân tích thật kỹ . Trên đây tôi giải trình ở mức độ tối giản & cố gắng vẽ các nét thô rõ để các bạn nhìn thấy các bước làm việc , hy vọng sẽ có ích phần nào với những bạn mới học vẽ , còn với những bạn đã học lâu năm hoặc sinh viên thì chắc hẳn tự các bạn đã có ngôn ngữ của riêng mình và rằng hình hoạ có rất nhiều phong cách , đây cũng chỉ là một trong những cách giành cho trình độ cơ bản .

St : Fb/nguyengocquan
(https://www.facebook.com/notes/nguy%E1%BB%85n-ng%E1%BB%8Dc-qu%C3%A2n/nh%E1%BA%ADp-m%C3%B4n-h%C3%ACnh-h%E1%BB%8Da-ch%C3%A2n-dung-ph%E1%BA%A7n-1-/10151347390386148)

27 thg 2, 2014

Các kỹ năng mềm cơ bản nên biết

Một trong những điều cơ bản cần biết và chiếm tới 75% các yếu tố để thành công là các kỹ năng mềm.

Đây là 25 kĩ năng cơ bản về soft skills:
1. Kỹ năng giao tiếp (Oral/soken communication skills)
2. Kỹ năng viết (Written communication skills)
3. Sự trung thực (Honesty)
4. Làm việc theo nhóm (Teamwork/collaboration skills)
5. Sự chủ động (Self-motivation/initiative)
6. Lòng tin cậy (Work ethic/dependability)
7. Khả năng tập trung (Critical thinking)
8. Giải quyết khủng hoảng (Rik-taking skills)
9. Tính linh hoạt, thích ứng (Flexibility/adaptability)
10. Kỹ năng lãnh đạo (Leadership skills)
11. Khả năng kết nối (Interpersonal skills)
12. Chịu được áp lực công việc (Working under pressure)
13. Kỹ năng đặt câu hỏi (Questioning skills)
14. Tư duy sáng tạo (Creativity)
15. Kỹ năng gây ảnh hưởng (Influencing skills)
16. Kỹ năng nghiên cứu (Research skills)
17. Tổ chức (Organization skills)
18. Giải quyết vấn đề (Problem-solving skills)
19. Nắm chắc về đa dạng văn hoá (Multicultural skills)
20. Kỹ năng sử dụng máy tính (Computer skills)
21. Tinh thần học hỏi (Academic/learning skills)
22. Định hướng chi tiết công việc (Detail orientation)
23. Kỹ năng định lượng (Quantiative skills)
24. Kỹ năng đào tạo, truyền thụ (Teaching/training skills)
25. Kỹ năng quản lý thời gian (Time managenmen skills)

Source : blog taolapuocmo